em chỉ mình anh nuông chiều
Danh sách chương Chỉ Cưng Chiều Mình Em. Chương 1: Chương 1: Chúng Ta Ly Hôn Đi. Chương 2: Chương 2: Nguy cơ của Trác Thị. Chương 3: Chương 3: Oan Gia. Chương 4: Chương 4: Quyết định trở lại. Chương 5: Chương 5: Tớ muốn tình một đêm. Chương 6: Chương 6: Tôi không có hứng thú
Nuông Chiều Riêng Em FULL , chương 64 của tác giả Nhất Thời cập nhật mới nhất, full prc pdf ebook, hỗ trợ xem trên thiết bị di động hoặc xem trực tuyến tại SStruyen.com.
Nhà chỉ có một mình nên cậu được nuông chiều.Chính vì vậy mà T không quan tâm đến ai và thường xuyên đòi hỏi bố mẹ phải làm theo ý mình.Việc làm của bạn T cho thấy cậu ta là người như thế nào? A. Người sống ích kỉ, chỉ biết hưởng thụ B. Người sống thiếu tình cảm gia đình C. Không làm tròn bổn phận và nghĩa vụ của người con
Trừ những ngày có ca bệnh hội chẩn hoặc lịch công tác đột xuất, buổi trưa, anh sẽ dành khoảng 30 phút chợp mắt trước khi bước vào giờ làm việc buổi chiều. Giấc ngủ với bác sĩ Hưng rất quan trọng bởi theo anh thức khuya, ngủ muộn sẽ khiến ngày làm việc hôm sau giống như "cực hình", ảnh hưởng lớn đến công việc khám chữa bệnh.
Tôi sợ anh chị tôi sẽ phật ý, tình cảm gia đình sứt mẻ. Nhưng chồng tôi bảo tôi chọn, hoặc là anh ấy, hoặc là cháu tôi. Tôi phải làm gì bây giờ?" Nhìn thấy mô hình của mình bị phá tung, người chồng chỉ biết nắm chặt tay vì tức giận. (Ảnh: 163)
Warum Treffen Sich Männer Mit Anderen Frauen. Dịch Phi Phi“Cậu nói gì cơ?! Về Anh?”.Tống Gia Ninh đột ngột cao giọng “Miên Miên, cậu không sao đấy chứ? Người lần nào cũng khấp khởi trông mong về nước là cậu, thế mà giờ mới ở được bao lâu đã lại sang đó?”.Ôn Thư Du xị mặt cười khổ “Có chút việc cần giải quyết mà, câu lạc bộ nhờ mình giúp nên mới đi sớm thế”.“Câu lạc bộ? Chuyện gì mà cần tới cậu về giúp vậy?”.“Câu lạc bộ nhiếp ảnh và câu lạc bộ bảo vệ động vật hợp tác chuẩn bị làm họa báo, cậu cũng biết mình là thành viên của cả hai mà”.“Cũng có nhiều bạn học nghỉ hè ở Anh, sao lại yêu cầu một người đã về nước xa xôi như cậu kia chứ? Miên Miên, khai thật mau, có phải cậu dính vào chuyện gì khó giải quyết không? Nếu đúng là thế thì mình sẽ về ngay giúp cậu”.Ôn Thư Du bụm mặt thở dài, nhỏ giọng thì thầm “Chuyện này cậu cũng không giúp được mình đâu…”.Cô chỉ có thể dựa vào bản thân thôi.“Cậu nói gì cơ? Vừa rồi nói nhỏ quá, mình không nghe thấy”.“Đúng là có chút phiền phức”. Cô thừa nhận “Nhưng mình có thể tự giải quyết, hơn nữa cũng chỉ là chuyện nhỏ thôi. Đợi mình xử lý xong sẽ nói cho cậu, nhé?”.“Thật không?”. Tống Gia Ninh vừa lo lắng vừa nghi ngờ.“Đương nhiên là thật, nếu là chuyện thật sự quan trọng thì mình giấu các cậu làm gì?”.“Thôi được… nếu có chuyện gì, nhất định phải nói cho mình biết đầu tiên đấy”.Cúp điện thoại xong, Ôn Thư Du quấn áo tắm, nằm nhoài ra qua một chuyến bay dài mười mấy tiếng, thân thể cô giờ đã mỏi rã rời, nhưng một phần suy nghĩ nào đó vẫn rất tỉnh táo đem lại thứ cảm giác không quá dễ đột nhiên nhớ đến lời của Ôn Trị Nhĩ khi cô gọi điện cho người nhà báo mình đã hạ cánh an lẽ nhận thấy Ôn Thư Du hơi áy náy vì đột nhiên quay về Anh nên Ôn Trị Nhĩ tinh ý trêu chọc em gái “Em thì vui vẻ bay về Anh, còn rượu đã hứa mang về cho anh thì mất hút”.Vừa nghĩ đến hai chữ “hầm rượu”, Ôn Thư Du lập tức cảm thấy đỏ mặt tía tai, vơ đại một câu chống chế “Nếu anh muốn uống thế thì tự đi lấy đi”.“Tự đi á? Anh nào đã được đến hầm rượu đó đâu, chắc là anh ấy dè chừng anh, sợ anh vào quét sạch cái hầm rượu”.Nghe thấy Ôn Trị Nhĩ nói vậy, Ôn Thư Du liền liên tưởng đến lời người đó nói với cô, vành tai chợt nóng lên khiến cô đứng ngồi không giờ nhớ lại, cô ôm mặt vùi trong chăn lăn lộn một lúc, cuối cùng mới trưng vẻ mặt như mất sổ gạo, chật vật nằm ngửa trên lúc đang ngây ngốc thì màn hình điện thoại bỗng sáng lên. Cô thở nhẹ một cái, quay người lấy di động, nhìn thoáng qua thì phát hiện là tin nhắn của Tần Hủ. Đối phương hỏi cô “Cậu về nước Anh rồi hả? Sao gấp gáp thế?”.Lúc đó cô thật sự rất vội, trước khi lên máy bay chỉ kịp nhắn tin báo cho Tống Gia Ninh và Khúc Vân Chu. Sau khi hạ cánh thì báo bình an cho mọi người trong nhà, sau đó thì nhận được điện thoại của Tống Gia mười hai tiếng đồng hồ vừa qua, Tần Hủ cũng từng gọi điện và gửi tin nhắn cho cô, nhưng cô vẫn chưa kịp trả lời. Hiện tại anh ta hỏi như vậy, có lẽ là đã hỏi Tống Gia Ninh Thư Du khẽ cử động đầu ngón tay, trả lời Trường học có chút việc cần giờ ở Anh vẫn là ban ngày, dựa theo thói quen cũ khi chênh lệch múi giờ thì cô sẽ không vùi đầu ngủ ngay. Nhưng hiện giờ cô chỉ muốn chui vào chăn ngủ bù một giấc, chẳng muốn nghĩ gì khi sắp xếp, xử lý một đống chuyện rối tung rối mù trước đó thì cô cho phép bản thân trốn tránh chút vậy, Ôn Thư Du lại trả lời Tần Hủ một câu “Mình vẫn chưa kịp thích ứng múi giờ, rảnh lại nói sau”. Nói xong, cô đặt di động sang một bên rồi chui tọt vào trong chăn.…Đêm khuya, xe dừng bánh trước cửa biệt thự, hai chiếc đèn pha sáng trưng soi rõ từng hạt bụi trong không trợ lý dừng xe, sau đó quay người gọi người đàn ông đang nhắm mắt ở ghế sau “Sếp Lương, đến rồi, anh về nghỉ ngơi đi”.Người ngồi ở ghế sau giơ tay day huyệt thái dương, mở mắt ra. Tổng trợ lý thấy vậy, lập tức xuống xe đến mở cửa sau đàn ông bỗng nhiên lên tiếng hỏi “Mấy chai rượu ở trang viên đâu rồi?”.Tỉnh lại sau quãng thời gian nghỉ ngơi ít ỏi, giọng nói của anh vẫn còn mang theo vẻ mệt mỏi.“Đều đã gói lại rồi ạ, lúc nào cũng có thể đưa qua chỗ cô Ôn…”. Nói xong, tổng trợ lý lập tức ý thức được mình vạ miệng, sắc mặt tức khắc trở nên ngượng đi đâu?Lương Yến Tân thầm cười nhạo một tiếng, người cũng chạy mất rồi, đưa thế nào đây. Chẳng lẽ gửi đến nước Anh ngàn dặm xa xôi?Nghĩ vậy, lòng anh không tránh khỏi bực bội, nhíu mày nói “Bỏ về chỗ cũ đi”.“Vâng, tôi lập tức đi làm”.Lương Yến Tân xuống xe, chưa đi được mấy bước đã lại nghiến răng, giơ tay xoa mày, sau đó lạnh mặt quay người nhìn tổng trợ lý vẫn đứng im tại chỗ “Không cất nữa, cứ để vậy đã”.Tổng trợ lý không hỏi nhiều, chỉ nắn nót từng hành động của bản thân, đáp lại “Tôi đã hiểu”.Không đợi anh ta trả lời, người đàn ông cao lớn đã lập tức rời khỏi. Anh ta nhẹ nhàng thở hắt, vòng qua đầu xe sang ghế lái, lấy điện thoại gọi dặn dò người ở trang viên.…Nước lạnh từng đợt xối lên làn da lộ ra đường cong sắc nét, trần trụi của người đàn ông, thế nhưng phiền muộn và tức giận cả ngày trời lại không thể tiêu đứng đó với vẻ mặt vô cảm, dòng nước lạnh lẽo không ngừng lăn trên hốc mắt xuống sống trên đời ba mươi mốt năm, thế nhưng anh lại bị một cô bé quay cho chóng mặt, đã thế còn bị bỏ không thích làm việc do dự không quyết đoán, nếu đã động lòng thì cần phải làm gì nhất định sẽ làm đó; khổ là đối tượng khiến anh động lòng lại là cô bé từng thích anh nhưng đã bị anh khiến cho tức giận rồi bỏ đi mất, điều này không khỏi khiến anh càng thấy đau quả, chứng kiến cảnh tượng cô ngã ngựa khiến anh sợ hãi, đầu óc trống rỗng không nghĩ được gì vốn nghĩ cô gái nhỏ vừa nhát gan, vừa khó dỗ dành, định hôm sau sẽ giải quyết mọi chuyện êm đẹp; nào ngờ lại bị công việc cản trở cả buổi sáng, còn cô thì nhân cơ hội đó mà chạy nữa còn chạy đến hơn 9000km? Chẳng nhẽ cô muốn trốn tránh anh, không muốn gặp anh đến như vậy sao?Nghĩ đến đây, sắc mặt Lương Yến Tân càng khó coi, đôi mày nhíu càng rồi, chạy thì chạy đi vậy. Anh cũng mượn cơ hội này để bình tĩnh lại, miễn cho lại bị cô nhóc dắt mũi nữa.…Biết được tin Ôn Thư Du rời khỏi trang viên, Du Âm Dung có phần ngạc nhiên, vì vậy hỏi cho người phụ trách thông tin của mình “Sao đột nhiên lại đi rồi, chẳng phải vừa mới tới thôi à?”.“Không rõ nguyên nhân cụ thể, cô Ôn nói đột nhiên có việc gấp nên phải về trước”.Đột nhiên có việc gấp? Dư Âm Dung nhíu mày, thầm nghĩ có hỏi người phụ trách cũng chẳng được tin tức gì, vì thế lại gọi ngược cho Lương Yến Tân.“Mẹ”.“Yến Tân”. Bà hỏi thẳng “Vì sao Thư Du đi đột ngột thế? Có phải con tiếp đón không chu đáo khiến người ta không vui không?”.Ngẫm lại bà cũng thấy hơi hối hận, đáng ra không nên giao cho con trai nhận trách nhiệm này. Dựa theo hiểu biết của bà về con trai của mình, nếu hai người thật sự gặp nhau ở trại nuôi ngựa, cách nói chuyện và hành xử của anh đoán chừng sẽ không quá lịch tay đang lật tài liệu của Lương Yến Tân khẽ khựng lại, nét bút lưu loát bị gián đoạn đột ngột, đọng lại thành một chấm mực.“Không rõ lắm”. Một lúc sau, sắc mặt của anh trở về trạng thái bình thường, viết xong nét bút cuối cùng.“Không rõ lắm là thế nào? Cô gái nhỏ dễ xấu hổ, có phải con hành xử không được lịch sự đúng không?”.Anh buông bút, nhíu mày chống một bên thái dương đang giật liên xấu hổ? Điểm này không về chuyện hành xử không lịch sự…Lương Yến Tân kéo cà vạt, lông mày dồn về một nghi ngờ mục đích của cuộc gọi này là muốn nắn gân mình.“Mẹ không cho người khác được có việc gấp được à?”. Anh cười nhạt một tiếng, chẳng đợi Dư Âm Dung nói gì đã lạnh lùng bỏ lại một câu “Còn có việc, cúp đây”.Nói xong, anh trực tiếp tắt lúc tổng trợ lý gõ cửa bước vào “Sếp Lương, vừa rồi người của Tần thị gọi điện tới, muốn hẹn thời gian bàn chuyện hợp tác xuất khẩu”.“Ừ. Bảo Lục Việt bàn với bọn họ”.“E là lần này anh ra mặt có lẽ thích hợp hơn”. Tổng trợ lý nói “Ý của Tần thị là hai cha con Tần tiên sinh sẽ đích thân đến đây”.“Cậu nói Tần Hủ?”. Anh khép lại tập tài liệu, ngước mắt nhìn.“Đúng vậy”.Lương Yến Tân híp mắt, đột nhiên hỏi “Tần Dịch tính cho con trai phụ trách hạng mục này hả?”.“Nghe ý của Tần tiên sinh thì hẳn là vậy. Tần tiên sinh còn nói Tần thiếu không ngại đi qua đi lại giữa trong nước và châu Âu, cho nên giao cho anh ta tương đối yên tâm”.Không ngại đi qua đi lại giữa trong nước và châu Âu hả?Anh buông bút, nhẹ nhàng cười châm chọc, sắc mặt lạnh mục hợp tác lần này chủ yếu sẽ làm việc với các doanh nghiệp ở Anh. Mặc dù thường xuyên phải bay đến châu Âu, nhưng phần lớn thời gian là ở lại nước Hủ… Anh khẽ cong khóe năm trước từng tỏ tình với cô, lại cùng đi du học ở Anh, thậm chí còn thân thiết đến mức có thể cùng tham dự tiệc tối, còn nhảy với nhau điệu đầu trì đấy.“Sếp Lương?”.Lương Yến Tân nhướng mắt, lạnh nhạt nói “Công ty dưới trướng cậu ta có cái nào liên quan đến lĩnh vực này hả?”.“Tôi đã hiểu, sẽ trao đổi lại với người của Tần thị”. Tổng trợ lý lập tức hiểu ý. Nói xong, anh ta thấy người sau bàn không có ý định dặn dò gì thêm, vì thế bèn quay người rời khỏi văn Yến Tân có phần bực dọc, đứng dậy tháo cà vạt ném sang một biết người ta chạy về Anh mà Tần Hủ đã gấp gáp tìm lý do đi theo sao?Thời gian xúc tiến hạng mục này không ngắn, nếu thực sự Tần Hủ có ý định ra tay từ đây thì đúng là có khả năng một năm tới sẽ bay qua bay lại giữa Trung Quốc và Yến Tân day ấn đường, đứng yên bên cửa sổ toàn cảnh, nhíu mày nhìn chằm chằm vào dòng xe cộ tấp nập ngoài lúc lâu sau, anh khẽ thở dài tỏ rõ bất lực.…Một tuần đầu tiên của Ôn Thư Du trôi qua khá thoải khi thích ứng với việc thay đổi múi giờ, Ôn Thư Du bị đồng hồ sinh học đánh thức đúng lúc vào buổi sáng, sau đó rời giường đi rửa sáng xong, bình thường cô sẽ đến hiệu sách hoặc đi dạo siêu thị, trở về sẽ mang theo một bó hoa. Buổi chiều cô sẽ ở nhà đọc sách giáo khoa hoặc xem phim, buổi tối thỉnh thoảng sẽ đến cửa hàng tiện lợi mua thừa nhận bản thân mình có phần trốn tránh…Rõ ràng nói muốn ở một chỗ không có Lương Yến Tân để suy nghĩ kỹ, nhưng cô lại phát hiện, chỉ cần không nghĩ đến anh là cô có thể nhẹ nhàng tận hưởng cuộc sống thư thái như mọi khi, thế nên bản thân cô đã cố tình gạt anh và câu chuyện khiến cô phải chạy về Anh ra sau ngày, anh không hề đuổi sang nước Anh, rõ ràng “nguyện vọng” của cô đã hoàn chí anh còn không liên lạc với cô, tựa như anh không hề bất ngờ chuyện cô đột ngột rời đi, hoặc có rời đi cũng không sao nên anh chỉ tùy tiện chơi bời thôi đúng không? Những hành động thân mật đó chỉ là phút dâng trào kích động của cảm xúc mà thôi?Ý thức được mình đang nghĩ gì, tức giận vì điều gì, Ôn Thư Du bỗng đứt phắt dậy khỏi sô pha, sau đó về phòng thay quần áo rồi cầm chìa khóa xuống dạo cửa hàng tiện lợi là một cách thức thả lỏng tâm trạng mà cô rất thích. Mỗi lần chăm chú nhìn những sản phẩm trên kệ hàng, mọi phiền não đều nhanh chóng bị bỏ lại phía hay tối nay cô ăn hơi no, đi bộ chút cho xuôi Thư Du dạo mười lăm phút trong cửa hàng tiện lợi, tâm trạng lập tức vui vẻ lên không ít. Cô xách theo túi đồ ăn vặt và trái cây về chung cư, vừa bước vào thang máy vừa ngâm nga giai điệu của bộ phim điện ảnh mới xem lúc tầng xong, cô kiên nhẫn đợi cửa thang máy khép nhiên, ngay lúc cửa thang máy sắp đóng lại, một bàn tay chợt đặt trên cạnh cửa. Hệ thống cảm ứng cảm nhận được vật cản, lập tức dừng lại, thậm chí còn mở bung sang hai bên tay đó trắng nõn thon dài, Ôn Thư Du nhìn thấy bèn hơi tránh người sang một bên, đợi những cư dân may mắn bắt kịp thang máy bước sau đó, cửa thang máy hoàn toàn mở ra, một thân hình cao lớn đĩnh đạc tiến vào, trên người mang theo mùi gỗ thoang thoảng tinh hương len lỏi vào khứu giác, cô bỗng chốc ngẩn mùi hương mà năm năm trước anh đã từng dùng, nhưng sau đó cũng chính anh đã đổi lòng Ôn Thư Du xuất hiện ý nghĩ không thể ngờ tới, quay đầu nhìn lại theo bản sáng trắng lạnh lẽo chiếu trên đỉnh đầu, người đàn ông cao lớn đứng phía sau, áo sơ mi trắng, quần tây màu đen, chiếc áo khoác vắt ngay ngắn trên cánh quan sắc nét rõ ràng, giờ phút này, anh đang đối diện với cô, hàng mi dài đổ bóng dưới mí như bức tượng thạch cao tinh xảo mà biết bao ngòi bút và con mắt của sinh viên cùng hướng tới trong phòng Thư Du ngơ ngác trợn tròn mắt, giây sau nhịp tim bắt đầu dồn dập mất kiểm soát.——
Ngôn Tình Nguồn 319,750 Hoàn Thành 053102 29/06/2022 Đánh giá từ 24 lượt Bạn đang đọc truyện Em Chỉ Mình Anh Nuông Chiều của tác giả Lệ Vũ. Ôn Thư Du được bố mẹ và anh trai nuông chiều từ nhỏ, chuyện phản nghịch nhất mà cô từng làm là thích một người đàn ông hơn cô những mười tuổi khi mới 16 Đình Thành, chẳng ai không biết người đó là một cậu ấm cứng đầu.“Em ấy hả?” Biết được tâm ý của cô, người nọ cười khẽ “Vẫn chỉ là một cô nhóc thôi”.Cô buồn bã xấu hổ, trong lúc tức giận đã quyết định đi du học. Đối diện với người đàn ông vui buồn không thể hiện ra mặt sau sáu năm, cô cố ý gọi anh là “chú Lương”.Hết kỳ nghỉ, cô trở về nước Anh nhưng lại bị người đàn ông dụ dỗ bắt được, anh cười nhạo “Chú hử?”.Ở nơi đất khách quê người, cô giấu bố mẹ lẫn anh trai lén lút gặp anh.“Yến Tân”. Cô nghe thấy anh cả mình hỏi anh trong điện thoại “Anh lại ra nước ngoài hả?”.Người đàn ông ôm cô từ phía sau, hờ hững đáp “Ừ, bàn chuyện làm ăn”.Cúp điện thoại, anh lại cười thầm bên tai cô “Còn muốn anh phải lén lút đến khi nào?”.Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm Thân Mật Nguy Hiểm hoặc Sau Mưa của cùng tác giả.
Giới thiệu Tên truyện Em chỉ mình anh nuông chiều Tên truyện do editor đặt Tên tiếng Trung 于他掌中娇纵 Hán Việt Vu tha chương trung kiều túng Tác giả Lệ Vụ Editor Vô Ưu Sơn Trang Độ dài 77 chương + 35 Phiên ngoại Bìa Me. Văn án Ôn Thư Du được bố mẹ và anh trai nuông chiều từ nhỏ, chuyện phản nghịch nhất mà cô từng làm là thích một người đàn ông hơn cô những mười tuổi khi mới 16 tuổi. Ở Đình Thành, chẳng ai không biết người đó là một cậu ấm cứng đầu. “Em ấy hả?” Biết được tâm ý của cô, người nọ cười khẽ “Vẫn chỉ là một cô nhóc thôi”. Cô buồn bã xấu hổ, trong lúc tức giận đã quyết định đi du học. Đối diện với người đàn ông vui buồn không thể hiện ra mặt sau sáu năm, cô cố ý gọi anh là “chú Lương”. Hết kỳ nghỉ, cô trở về nước Anh nhưng lại bị người đàn ông dụ dỗ bắt được, anh cười nhạo “Chú hử?”. Ở nơi đất khách quê người, cô giấu bố mẹ lẫn anh trai lén lút gặp anh. “Yến Tân”. Cô nghe thấy anh cả mình hỏi anh trong điện thoại “Anh lại ra nước ngoài hả?”. Người đàn ông ôm cô từ phía sau, hờ hững đáp “Ừ, bàn chuyện làm ăn”. Cúp điện thoại, anh lại cười thầm bên tai cô “Còn muốn anh phải lén lút đến khi nào?”. Bị hậu sinh mình tán tưởng bắt mất con gái, bị bạn tốt nhiều năm cuỗm mất em gái, vợ chồng và hai cậu con trai nhà họ Ôn lập tức trở mặt. Người trong vòng truyền tai nhau “Chú Lương” trâu già gặm cỏ non! Lương Yến Tân cũng chẳng thèm hổ thẹn, tặng trang viên ngoài vịnh, gióng trống khua chiêng khoe khoang với tất cả mọi người. Ôn Thư Du leo lên lưng anh, cắn vành tai anh, nói “Hơn ba mươi tuổi rồi, anh có thể chững chạc hơn được không?”. Người đàn ông gian manh cười với cô “Chê anh già hử?”. Cô lập tức lùi lại “Già… càng già càng dẻo dai!”. Tag Yêu sâu sắc, duyên trời tác hợp. Vai chính Ôn Thư Du, Lương Yến Tân Tóm tắt trong một câu “Chú Lương” trâu già gặm cỏ non. Lập ý Cảm nhận cuộc sống tươi đẹp
Tên truyện Em chỉ mình anh nuông chiều Tên truyện do editor đặt Tên tiếng Trung 于他掌中娇纵 Tên Hán Việt Vu tha chương trung kiều túng Tác giả Lệ Vụ Thể loại Hiện đại, Sủng, Ngôn tình Nguồn Tấn Giang Editor Vô Ưu Sơn Trang Độ dài 77 chương + 35 Phiên ngoại Tình trạng Hoàn Bìa Me Ngày mở hố 07/01/2022 Ngày lấp hố 29/06/2022 Nguồn đọc Văn Án Ôn Thư Du được bố mẹ và anh trai nuông chiều từ nhỏ, chuyện phản nghịch nhất mà cô từng làm là thích một người đàn ông hơn cô những mười tuổi khi mới 16 tuổi. Ở Đình Thành, chẳng ai không biết người đó là một cậu ấm cứng đầu. “Em ấy hả?” Biết được tâm ý của cô, người nọ cười khẽ “Vẫn chỉ là một cô nhóc thôi”. Cô buồn bã xấu hổ, trong lúc tức giận đã quyết định đi du học. Đối diện với người đàn ông vui buồn không thể hiện ra mặt sau sáu năm, cô cố ý gọi anh là “chú Lương”. Hết kỳ nghỉ, cô trở về nước Anh nhưng lại bị người đàn ông dụ dỗ bắt được, anh cười nhạo “Chú hử?”. Ở nơi đất khách quê người, cô giấu bố mẹ lẫn anh trai lén lút gặp anh. “Yến Tân”. Cô nghe thấy anh cả mình hỏi anh trong điện thoại “Anh lại ra nước ngoài hả?”. Người đàn ông ôm cô từ phía sau, hờ hững đáp “Ừ, bàn chuyện làm ăn”. Cúp điện thoại, anh lại cười thầm bên tai cô “Còn muốn anh phải lén lút đến khi nào?”. Bị hậu sinh mình tán tưởng bắt mất con gái, bị bạn tốt nhiều năm cuỗm mất em gái, vợ chồng và hai cậu con trai nhà họ Ôn lập tức trở mặt. Người trong vòng truyền tai nhau “Chú Lương” trâu già gặm cỏ non! Lương Yến Tân cũng chẳng thèm hổ thẹn, tặng trang viên ngoài vịnh, gióng trống khua chiêng khoe khoang với tất cả mọi người. Ôn Thư Du leo lên lưng anh, cắn vành tai anh, nói “Hơn ba mươi tuổi rồi, anh có thể chững chạc hơn được không?”. Người đàn ông gian manh cười với cô “Chê anh già hử?”.Cô lập tức lùi lại “Già… càng già càng dẻo dai!”. Tag Yêu sâu sắc, duyên trời tác chính Ôn Thư Du, Lương Yến TânTóm tắt trong một câu “Chú Lương” trâu già gặm cỏ ý Cảm nhận cuộc sống tươi đẹp 🌿 Rate ⭐️⭐️⭐️⭐️ End. Liz
🍒 Tên truyện Em chỉ mình anh nuông chiều Tên truyện do editor đặt🍒 Tên tiếng Trung 于他掌中娇纵🍒 Hán Việt Vu tha chương trung kiều túng🍒 Tác giả Lệ Vụ🍒 Nguồn Tấn Giang🍒 Editor Vô Ưu Sơn Trang🍒 Độ dài 77 chương + 35 Phiên ngoại🍒 Bìa Me.🍒 Ngày mở hố 07/01/2022/ 🍒 Ngày lấphố 29/06/2022 GIỚI THIỆU NỘI DUNG Ôn Thư Du được bố mẹ và anh trai nuông chiều từ nhỏ, chuyện phản nghịch nhất mà cô từng làm là thích một người đàn ông hơn cô những mười tuổi khi mới 16 tuổi. Ở Đình Thành, chẳng ai không biết người đó là một cậu ấm cứng đầu. “Em ấy hả?” Biết được tâm ý của cô, người nọ cười khẽ “Vẫn chỉ là một cô nhóc thôi”. Cô buồn bã xấu hổ, trong lúc tức giận đã quyết định đi du học. Đối diện với người đàn ông vui buồn không thể hiện ra mặt sau sáu năm, cô cố ý gọi anh là “chú Lương”. Hết kỳ nghỉ, cô trở về nước Anh nhưng lại bị người đàn ông dụ dỗ bắt được, anh cười nhạo “Chú hử?”. Ở nơi đất khách quê người, cô giấu bố mẹ lẫn anh trai lén lút gặp anh. “Yến Tân”. Cô nghe thấy anh cả mình hỏi anh trong điện thoại “Anh lại ra nước ngoài hả?”. Người đàn ông ôm cô từ phía sau, hờ hững đáp “Ừ, bàn chuyện làm ăn”. Cúp điện thoại, anh lại cười thầm bên tai cô “Còn muốn anh phải lén lút đến khi nào?”. Bị hậu sinh mình tán tưởng bắt mất con gái, bị bạn tốt nhiều năm cuỗm mất em gái, vợ chồng và hai cậu con trai nhà họ Ôn lập tức trở mặt. Người trong vòng truyền tai nhau “Chú Lương” trâu già gặm cỏ non! Lương Yến Tân cũng chẳng thèm hổ thẹn, tặng trang viên ngoài vịnh, gióng trống khua chiêng khoe khoang với tất cả mọi người. Ôn Thư Du leo lên lưng anh, cắn vành tai anh, nói “Hơn ba mươi tuổi rồi, anh có thể chững chạc hơn được không?”. Người đàn ông gian manh cười với cô “Chê anh già hử?”.Cô lập tức lùi lại “Già… càng già càng dẻo dai!”. Tag Yêu sâu sắc, duyên trời tác chính Ôn Thư Du, Lương Yến TânTóm tắt trong một câu “Chú Lương” trâu già gặm cỏ ý Cảm nhận cuộc sống tươi đẹp DANH SÁCH CHƯƠNG 🍒 01 🍒 02 🍒 03 🍒 04 🍒 05 🍒 🍒 06 🍒 07 🍒 08 🍒 09 🍒 10 🍒 🍒 11 🍒 12 🍒 13 🍒 14 🍒 15 🍒 🍒 16 🍒 17 🍒 18-1 🍒 18-2 🍒 19 🍒 20 🍒 🍒 21 🍒 22 🍒 23 🍒 24 🍒 25 🍒 🍒 26 🍒 27 🍒 28 🍒 29 🍒 30 🍒 🍒 31 🍒 32 🍒 33 🍒 34 🍒 35 🍒 🍒 36 🍒 37 🍒 38 🍒 39 🍒 40 🍒 🍒 41 🍒 42 🍒 43 🍒 44 🍒 45 🍒 🍒 46 🍒 47 🍒 48 🍒 49 🍒 50 🍒 🍒 51 🍒 52 🍒 53 🍒 54 🍒 55 🍒 🍒 56 🍒 57 🍒 58 🍒 59 🍒 60 🍒 🍒 61 🍒 62-1 🍒 62-2 🍒 63 🍒 64 🍒 65 🍒 🍒 66 🍒 67 🍒 68 🍒 69 🍒 70 🍒 🍒 71 🍒 72 🍒 73 🍒 74 🍒 75 🍒 76 🍒 77 🍒 HOÀN CHÍNH VĂN PHIÊN NGOẠI ÔN THƯ DU ❤️ LƯƠNG YẾN TÂN 🍒 78🍒 79 🍒 80 🍒 81 🍒 82 🍒 83🍒 🍒 84 🍒 85 🍒 86 🍒 87🍒 88🍒 89🍒 🍒 90 🍒 91 🍒 92 🍒 93🍒 94🍒 95🍒 🍒 96 🍒 97 🍒 98🍒 99🍒 100🍒 101 🍒 PHIÊN NGOẠI ÔN LÃNG DẬT ❤️ TỐNG GIA NINH 🍒 102 🍒 103 🍒 104🍒 105🍒 106🍒 🍒 107 🍒 108 🍒 109🍒 110 🍒 PHIÊN NGOẠI KHÚC VÂN CHU ❤️ LỘ KINH TRÌ 🍒 111 🍒 112 🍒 HOÀN TOÀN VĂN
em chỉ mình anh nuông chiều